16 tháng 4, 2013

MÙA HOA GIẤY VỀ NỞ HỒNG TRƯỚC NGÕ....


     Mùa hoa giấy về nở hồng trước ngõ. Em nghĩ gì khi tháng Ba qua…
     Như một lời hẹn ước với đất trời, giàn hoa giấy trước thềm nhà sáng nay nở hoa trắng hồng rực rỡ. Những cánh hồng mỏng manh như làn tóc. Em bước vội qua ngõ, cánh hoa rơi rơi như những giọt nắng bên thềm vào một sớm mai trong trẻo. An nhiên và tự tại. Giữa những gay gắt của nhịp đời vội vã, hoa vẫn nở hồng trước sân nhà ai.
     Người Nhật gọi hoa giấy là Phiệt Cát, người Trung Hoa gọi là Tam Giác Mai hay Diệp Tử Hoa, còn người Việt mình vẫn thường gọi hoa với cái tên gần gũi: Hoa giấy. Có lẽ vì cánh hoa mỏng manh như tờ giấy mà mọi người đã gọi như vậy. Thật ra, với những người yêu hoa, có thể dễ dàng nhận ra một điều rằng, cánh hoa được làm từ những bẹ hoa (một loại lá màu), bẹ hoa nổi gân như những chiếc lá nhiều màu sắc trắng, hồng, tím... Bẹ hoa mong manh một nét dịu dàng, tinh tế mà ít nhiều đã níu bước chân bao nhiêu người qua. Có lẽ vì vậy mà mọi người thường chọn cho mái hiên nhà mình những giàn hoa giấy tím hồng, hay trắng hồng làm nét duyên cho ngôi nhà nhỏ.

    Ngày ấy, trước ngõ nhà tôi là một giàn hoa giấy. Những buổi chiều trong veo, gió về ngập tràn làm cánh hoa rơi tím hồng con ngõ nhỏ, đẹp như một bức tranh thêu. Chị tôi bảo cánh hoa hồng như xác pháo. Rồi cái ngày chị lấy chồng, chị lấy chồng mãi tận miền Tây xa lắc. Ngày chị vu quy, giàn hoa cứ tím hồng một màu da diết... Má quét những cánh hoa rơi rụng bên thềm, má bảo hình như hôm nay hoa rụng nhiều hơn trước. Rồi tháng ngày qua đi, ba thay màu hoa giấy bằng màu trắng ngần của giàn hoa thiên lý,mỗi bận chị gọi điện về, chị đều nhắc hoa giấy nhà mình có còn nở nhiều như hồi xưa không Út? Tôi bỗng thấy mắt mình cay xè, và tôi nhớ màu hoa giấy tím hồng của ngày xưa quá đỗi...

    Người ta vẫn bảo, hoa giấy hữu sắc vô hương, nhưng có mấy ai hiểu hương hoa đã quyện vào màu sắc của hoa để dâng cho đời màu trắng hồng ngọt ngào đến vậy. Và cũng vì tính cách nhu mì của mình, nên càng ở những vùng đất khô cằn, hoa càng hồng lên một màu rực rỡ, không một lời oán thán, trách than. Trong cái hữu hạn của đất trời, sẽ còn bao nhiêu mùa hoa giấy đi qua và lụi tàn nữa? Nhưng cho dù có tan trong nhịp đời hối hả, thì cánh hoa ấy vẫn nở hồng trước sân nhà ai, gió vẫn về gọi nắng cho cánh hoa bay ươm hồng ngõ nhỏ. Cho cuộc đời thắm lên một sắc lung linh...



Không có nhận xét nào: